45 Likes, 2 Comments - Phương Lan (@leila_.beoo) on Instagram: "Dù ngày mai có là tận thế Dù thời gian đứng yên lúc này Thì em vẫn chẳng hề đổi thay đôi tay vẫn ôm…" Em tin vào cảm xúc và muốn tìm được một nửa thực sự của mình. Có một điều là dù tuổi em không còn nhỏ nhưng khi ra đường, mọi người thường không đoán được tuổi em. Yêu em, lâu lâu anh sẽ có cảm giác yêu phải một cậu con trai. Tuy bề ngoài em khá nữ tính nhưng B Bằng đầu bạc : Đồng đen bé 559 trẻ đẹp cao ráo dễ thương quá anh ơi làm rất nhiệt tình tay nghề quá đỉnh luôn anh đi thử bé đó chưa 242_ đồng đen. +1. Hôm Qua Lúc 22:07. L Lan và địp : Bé 320 bên đồng đen làm nhiệt tịn thiệc mấy ông ạ , bé tướng tá oke nói chuyện Giới thiệuMáy giặt Samsung AI Inverter 9 kg WW90TP44DSB / SV áp dụng công nghệ AI Wash hiện đại với cảm biến có thể phát hiện khối lượng và chất bẩn từ quần áo, do đó tối ưu hóa lượng nước, lượng nước giặt, nước xả vải và thời gian giặt để giặt sạch hiệu quả mà không tốn nhiều công sức. Trong khi Lời Nhạc Chuông Tại Vì Anh Yêu Người Khác Remix - Tik Tok Cuối cùng rồi Cũng xa nhau mà thôi Em không buồn đau đâu anh ơi Chỉ tiếc là lúc khi xưa Để cho em hy vọng Để rồi giờ đây anh vội tan Em trách vì em quá ngốc nghếch Đã tin lời hứa khi xưa Để cho em bây giờ Niềm đau đã hóa khờ Em biết là do em thấp kém Chẳng địa vị chẳng cao sang Đúng vậy, "Lục Yên, anh yêu em" đơn thuần là một câu chuyện tình cảm, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Niên. Bạn đang xem: Lục yên anh yêu em review Lục Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? OpKBcA. Nội dung chính của câu chuyện có thể xem như một bài thơ tình yêu của anh và em. *Trường Canh tên thân mật ở nhà của nam chính. Yang Văn án hơi ngắn nên ta sẽ trích câu nhận xét truyện này của tác giả “Một câu chuyện xưa đơn giản kể về quá trình hai người yêu nhau, gặp nhau rồi quen biết, nói chuyện yêu đương, kết hôn, sinh con, sống một cuộc sống bình thường như vậy cho đến hết đời… “ Giới thiệu Thể loại 3S, Hiện đại, thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên, nữ truy nam, nam cường, nữ cường, 21+, 1V1, HE Editor Yang3S Tình trạng bản gốc Hoàn – 35 chương Nội dung chính của câu chuyện có thể xem như một bài thơ tình yêu của anh và em. Nam chính Tạ Đạo Niên Trường Canh* Nữ chính Lục Yên Ngọt văn, 1V1, HE, song xử, nữ truy nam, ngôn tình là chính, thịt chỉ là phụ. ~~~ *Trường Canh tên thân mật ở nhà của nam chính. Yang Văn án hơi ngắn nên ta sẽ trích câu nhận xét truyện này của tác giả “Một câu chuyện xưa đơn giản kể về quá trình hai người yêu nhau, gặp nhau rồi quen biết, nói chuyện yêu đương, kết hôn, sinh con, sống một cuộc sống bình thường như vậy cho đến hết đời… “ Hà Nội những ngày đầu tháng sáu, những ngày hối hả trong cái nắng ngoài 30 độ, nhưng chẳng thể phủ nhận bằng một cách nào đó, trông thành phố vẫn có cái nét tình. Mấy vạt nắng sớm chiếu lên bức tường rêu cũ kỹ, in hình những tán cây, chiếu cả xuống mặt hồ lấp lánh ánh bạc. Em chưa từng kết hôn, độc thân và độc lập, tính tình có chút bướng bỉnh nhưng là người hiểu chuyện và rất tình cảm. Em thích sự lãng mạn, tinh tế, nghe nhạc, ngắm hoa, đi đu lịch và cà phê với bạn bè. Em tốt nghiệp đại học và có một công việc yêu thích tại Hà Nội, cao 1,6m, nặng 55 kg, ngoại hình ưa nhìn. Quê hương em là miền đất nổi tiếng với danh hiệu "Chè Thái". Em đặc biệt mong người ấy không thuốc lá và không rượu bia thì còn tuyệt vời hơn nữa. Em cũng không biết người em đang tìm kiếm có phải anh không, nhưng nếu không thử thì đâu biết được anh nhỉ. Mình cùng cho nhau một cơ hội anh nhé. Cho đến lúc đó, em chúc anh một ngày mới tốt lành!Độc giả liên hệ qua email henho hoặc số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 để được hỗ trợ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Yang3SBeta Yang3S nam bầu trời, có một dải mây màu đỏ đang bay lơ lửng, nhuộm hồng căn Yên vừa nhai kẹo cao su vừa lau cửa sổ, sau đầu tóc được búi cao bằng một chiếc đũa màu đỏ, cô mặc một cái áo màu xanh nhạt phối với một cái váy ngắn màu trắng, không đi dép, trên mu bàn chân có một hình xăm hồ điệp* nho nhỏ, lúc này theo chuyển động của chủ nhân mà hồ điệp nhìn như đang muốn bay. *hồ điệp con bướm, ảnh minh họa ở dướiMột con mèo màu cam chạy đến và cọ đầu vào chân cô, Lục Yên thổi kẹo cao su thành một quả bóng nhỏ rồi ép nó vỡ, rũ mắt xuống dưới thấy con mèo màu cam, nói, "A Bảo, đi sang bên kia chơi."A Bảo mặc kệ, nó cọ đầu vào chân chủ nhân, cọ, cọ, cọ không ngừng, thân thể mập mạp của nó cứ cọ khiến cô ngứa Yên nhịn không được hét lên, cười sổ đã được lau sạch sẽ, cô ngã vào ghế sofa, hai chân trắng noãn đung đưa, tay với lên rút chiếc đũa màu đỏ ra, trong nháy mắt, mái tóc đen xõa tung cầm chiếc đũa quay quay, đây là hành động cô thường làm khi bản thân trong trạng thái ngây lấy điện thoai ra, chụp lại phong cảnh bên ngoài cửa sổ, A Bảo rất thích ngồi trên bệ cửa sổ, thân thể mập mạp hòa vào bầu trời sắp tối đen, rặng mây đỏ phía xa xa kia, khiến sắc màu hài hòa, tràn ngập ý vừa nhai kẹo cao su vừa ấn nút chụp ngâm nga câu hát vừa đi nấu cơm, sau khi làm xong, cô vừa cầm bát ăn cơm vừa xem tivi rồi hát theo nhạc đang phát trên đó, thỉnh thoảng gắp hai miếng thịt xuống sàn nhà cho A Bảo đó mang đồ ăn còn thừa để vào nồi cơm, cô đi giày, hướng về phía gương buộc lại tóc, và thoa lên môi một chút son bóng, trước khi đi vỗ đầu A Bảo, "Chị đi đây, em ở nhà trông nhà nhá."Đóng cửa lại, cô bước xuống cầu nhà chung cư này tên là Tử Trúc Uyển, là một tòa nhà chung cư rất bình thường, nhà Lục Yên ở tầng của cô tên Đào Nhạc, là quản lý của một hộp đêm, bố của cô qua đời khi cô còn rất nhỏ, mẹ cô mang cô đi, từ đó cũng không kết hôn chậm một mạch đến chợ đêm đối diện, cô đi qua đám đông người đang đi bộ, tìm được cửa hàng " Vân Phù Cư", len lén đi vào từ cửa sau."Vân Phù Cư" là một cửa hàng hoa quả khô, cũng là một cửa hàng lâu đời ở thành phố Ngô, mặt tiền của cửa hàng rất rộng,được trang trí theo lối cổ xưa, bốn phía tường đều được bao quanh bởi những tấm gương, trong cửa hàng luôn có một mùi hương thơm khi đi vào cửa sau, cô kéo rèm cửa lên, im lặng đi có gì bất ngờ, anh đang một tay gảy bàn tính* một tay viết thư pháp. *bàn tính là một công cụ tính toánLục Yên lần đầu tiên thấy người ghi sổ sách mà còn dùng bút lặng lẽ đi tới, vươn tay che mắt anh lại, sau đó ghé sát vào lỗ tai anh, nhẹ nhàng nói, "Anh, đang tính toán cái gì vậy."Tạ Đạo Niên nở nụ cười, anh dừng bút, suy nghĩ một lúc, nói, "Đang tính xem bao giờ em đến."Ôi trời, càng ngày càng biết nói nhiều lời ngọt Yên ghé vào vai anh, "Khi nào xong? "Tạ Đạo Niên gấp sổ sách lại, gõ nhẹ vào đầu cô, " Đã xong rồi."Anh đứng lên, vóc người cao ráo, lông mày sắc bén, cằm bằng phẳng, môi mỏng mím mắt đoan chính, tư thế đứng cũng đoan chính, anh lúc nào cũng kiềm chế cảm xúc, được gia đình dạy dỗ nghiêm khắc và bản thân luôn tu thân dưỡng tính nên nhìn anh trầm ổn hơn người khác rất gái ngồi trên ghế, khoanh hai tay, ngước lên nhìn anh, rồi mỉm Đạo Niên xoa đầu cô, " Rảnh rỗi thế sao?""Vẫn đang nghỉ hè mà."Tạ Đạo Niên nhìn ra ngoài, "Muốn đi chơi?"Lục Yên gật đầu mãnh liệt."Chờ anh một chút." Anh dọn dẹp trên bàn một chút, sau đó cầm bàn tính đi về phía Yên ngồi yên chờ phòng này ở phía sau " Vân Phù Cư", cũng là phòng khách của gia đình anh, anh 23 tuổi, hai người đều đang học đại học, trường học của họ cách nhau không đến đây từ ba năm trước, lần đầu tiên gặp anh khi anh đang ở quầy gảy bàn tính, ngón tay di chuyển thuần thục, cẩn thận tỉ đó anh hỏi cô muốn mua gì, mà cô chỉ biết mân mê ví tiền, ngây người khi đối diện với anh, đến cả kẹo cao su cũng quên người lúc đó chỉ cách nhau một cái đầu tiên cô gặp một người con trai sạch sẽ như vậy, sạch sẽ đến mức cô muốn đến gần, muốn lột ra nhìn, xem bên trong là bộ dạng cảm thấy trên người anh có một sự kiềm chế và cô bị nó hấp dẫn sâu Yên không có bố, mẹ rất thương yêu cô, không can thiệp vào đời sống riêng của cô, mặc dù cô là người hiểu chuyện, nhưng lá gan của cô cũng rất lớn*. Gan lớn ở đây ý chỉ là làm những chuyện mà không ai ngờ đến, là người gan dạ, dũng cảm, mạnh dạnNgày đó anh mặc một cái áo trắng tay ngắn, tóc mái cắt ngang trán, anh ngẩng đầu lên mỉm cười với người gọi anh, người đó nói Niên, cầm lên tầng một ít sò điệp không biết anh họ gì?Thình thịch thình thịchNhịp tim của Lục Yên tăng mạnh....Khi Tạ Đạo Niên đi ra thì trên tay cầm một túi trần bì khô* đưa cho cô, "Đi thôi, muốn đi đâu nào?" *Trần bì khô vỏ quýt được phơi khô; Có tác dụng điều trị ho, viêm phế quản... - Nguồn Yên nhận lấy, rút ra một cái để ăn, "Chúng ta đi hồ Ngọc được không?""Ừm, em thích là được."Anh kéo tay cô qua cầm, hai người bước ra khỏi phòng khách, không khí chợ đêm đập vào mắt, ven đường tràn ngập những bông hoa màu đỏ mới nở, một bác gái đang nhào bột cho vào nồi nước nóng trên cái xe đẩy, mùi thơm nhẹ nhàng bay xa. Có một ông già đang dắt chiếc xe đạp, đằng sau xe có rất nhiều bóng bay, phía trước lại cắm rất nhiều chong chóng, mấy em bé đi ngang qua đều xin mẹ mua cho một người đi đến hồ Ngọc, cạnh hồ có người bán thức ăn cho cá, 5 nhân dân tệ một túi, thấy Lục Yên dừng bước lại, anh bước đến mua một túi, cho vào một cái chậu nhỏ, vẫy tay tay với cô, "Lại đây."Cô cất túi trần bì đi, chạy nhanh đến đó, Tạ Đạo Niên cầm chậu nhỏ đến gần cô, "Đi cho cá ăn."Cô cầm một nắm thức ăn cho cá ném xuống hồ, sau đó có mấy con cá vàng ngoi lên tranh giành thức ném xuống một nắm thức ăn, có một con cá lơn nhảy lên, nước bắn tung tóe lên mặt Lục Yên vừa cười vừa bước lùi lại phía sau, Tạ Đạo Niên đưa một cái khăn tay qua lau mặt giúp cô, "Đứng xa ra một chút."Lục Yên ngẩng đầu mỉm cười với anh, hai mắt sáng ngời, lại có một con cá lớn lại nhảy lên, cô liền lùi lại chui vào lòng Tạ Đạo Yên cho cá ăn xong, phủi phủi hai tay cho sạch, sau đó hai người đi đến một cái đình nghỉ mát trên hồ ngồi nghỉ ngơi một lúc.

luc yen anh yeu em