Nếu bạn là cha/mẹ hoặc người giám hộ hợp pháp của trẻ vị thành niên, bạn và trẻ vị thành niên chấp nhận và đồng ý chịu sự ràng buộc bởi các Điều khoản này và chịu trách nhiệm đối với mọi hoạt động sử dụng tài khoản Microsoft hoặc Dịch vụ, kể cả các
Khi cha mẹ cần hiểu hơn về con, hãy thông qua sự thấu hiểu và cách giao tiếp, đi sâu vào trái tim con, tránh theo dõi và can thiệp vào sự riêng tư của con. Đối với chúng ta, bí mật thường gắn liền với trách nhiệm, và phải chịu trách nhiệm một cách độc lập.
Vậy cha mẹ và thầy cô đều có chung một mục tiêu, đó là giúp các em trở thành người cân bằng và chín chắn, vui hưởng đời sống và có thể tìm được vị trí trong xã hội. Đồng nghiệp, chứ không phải đối thủ Tuy nhiên, vấn đề sẽ nảy sinh khi cha mẹ không hợp tác với thầy cô.
Thực hiện tốt các nhiệm vụ và công việc làm để có thể bảo đảm vật chất hỗ trợ các bậc cha mẹ. Nhận lãnh trách nhiệm thờ phụng tổ tiên chu toàn, vẹn tất. Thể hiện tình yêu, sự tôn trọng và hỗ trợ đối với các bậc si h thành. Thể hiện phong cách lễ độ, anh em thuận hòa hiếu nghĩa.
(903 chữ, 3.5 phút đọc) Không, cha mẹ không nuôi con cái để thỏa mãn phục vụ mình. Và nếu thật sự cha mẹ nào có ý nghĩ con cái cần phải báo hiếu cho họ như một tiện nghi an ủi phục vụ lợi ích, họ không xứng đáng làm cha mẹ.
Điều gì tiếp theo trên chân trời tài chính của họ : Gen X đang cố gắng nuôi nấng gia đình, trả hết nợ sinh viên và chăm sóc cha mẹ già. Những nhu cầu này đặt một sự căng thẳng cao đối với tài nguyên của họ. Gen Xer trung bình mang khoản nợ $ 142.000. Họ đang tìm cách giảm nợ trong khi xây dựng kế hoạch tiết kiệm ổn định cho tương lai.
dCRt1M0. Em hãy viết bài văn nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ để bày tỏ quan điểm của bản thân về vấn đề này đồng thời qua đó giúp người đọc hiểu hơn về đạo làm con, từ đó có những cách ứng xử phù hợp với đạo đức văn hóa truyền thống của dân tộc. Đề bài Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹMục Lục bài viếtI. Dàn ý chi tiết 1. Mở bài 2. Thân bài 3. Kết bàiII. Bài văn mẫu Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ I. Dàn ý Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ Chuẩn 1. Mở bài- Dẫn ra một vài câu ca dao tục ngữ rồi đi vào vấn đề cần nghị luận. 2. Thân bàia. Định nghĩa- Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết Vì sao ta phải có trách nhiệm đối với cha mẹ?- Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hy sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc.- Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào Trách nhiệm của con cái- Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy Phê phán một số những bất cập trong xã hội hiện tại- Nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha Có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ Mải miết lao theo những cuộc vui của bản thân mà không để tâm đến cha mẹ già mong ngóng từng ngày.=> Khi cha mẹ đã mất đi rồi thì có hối hận cũng đã muộn Kết bài- Nêu cảm nghĩ cá nhân. II. Bài văn mẫu Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ Chuẩn"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gian khổ cuộc đời không nặng gánh bằng cha", "Công cha như núi Thái Sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Một lòng thờ mẹ kính cha/Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con". Đây đều là những câu ca dao, tục ngữ mà ông cha ta bao đời nay vẫn luôn căn dặn, nhắc nhở con cháu phải ghi nhớ. Tôi vẫn nhớ có ai đó đã từng nói rằng "Cuộc sống chưa bao giờ dễ dàng cả. Khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác cái phần không dễ dàng ấy". Và đối với những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, đang còn vô âu vô lo như chúng ta, dĩ nhiên rằng cuộc sống của chúng ta thật tươi đẹp, có đôi lúc chúng ta khao khát trở thành người lớn biết bao. Thế nhưng chúng ta chẳng thể mường tượng được rằng những người lớn như bố mẹ đang phải gánh trên vai biết bao nhiêu gánh nặng, biết bao nhiêu nỗi lo lắng cơm áo gạo tiền, bao gồm cả tương lai của con cái nào là học đại học nào, rồi thì cả chuyện kết hôn, thậm chí kiêm luôn cả phần chăm cháu. Có lẽ kể từ khi làm cha mẹ họ chưa từng có ngày nào được thoải mái sống chỉ sống cho bản thân mình. Cha mẹ đã hy sinh nhiều như thế, tôi bỗng nghĩ đến một vấn đề rất đáng quan tâm đó là "Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ".Chưa làm cha, làm mẹ thì chưa thấm hết những nỗi vất vả mà cha mẹ ta đã gánh vác trong suốt nhiều năm trời, thế nên thông qua bài viết này tôi muốn giúp các bạn phần nào hiểu rõ được những gì mà các bậc cha mẹ đã hy sinh cho con cái của mình, từ đó mọi người có thể biết mình nên đối xử và có trách nhiệm gì với cha mẹ hôm nay và mai sau. Vậy trách nhiệm là gì? Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. Vậy vì sao chúng ta phải có trách nhiệm với cha mẹ, tôi xin được nêu ra những lý do sau mẹ là người có công sinh thành nên chúng ta, mẹ đã thai nghén đủ 9 tháng 10 ngày rồi lại chịu biết bao nhiêu khổ cực để đưa chúng ta đến với thế giới. Phải nói rằng đối với riêng bản thân tôi, người vĩ đại nhất trên thế giới này chính là những người mẹ, để sinh một đứa con họ đã phải chịu biết bao khổ sở, những cơn ốm nghén hành hạ, những lần đứa con bé bỏng quẫy đạp trong bụng, những lần chân bị chuột rút đau không nói nên lời. Mang thai là mẹ phải chấp nhận từ bỏ tuổi xuân, từ bỏ đi cái nhan sắc với thân hình mảnh dẻ đã từng một thời được biết bao người mến mộ trong đó có cả bố. Mẹ chấp nhận từ một người phụ nữ dịu dàng, ngăn nắp, lúc nào cũng thơm tho sạch sẽ để biến thành một bà mẹ bỉm sữa, đầu bù tóc rối, hai mắt thâm quầng, mất ngủ liên tục vì trông cho con được giấc ngủ tròn vành. Không chỉ thế, khoảnh khắc vượt cạn của người phụ nữ là đáng nhớ và mỗi một đứa con đều phải biết thật rõ mẹ nó đã đau đớn đến độ nào. Nếu mẹ sinh thường thì cũng quằn quại, hét đến khản cổ cả ngày trời, nếu mẹ sinh mổ thì ôi chao cũng chẳng bớt đi bao nhiêu đau đớn, mũi thuốc tê chích vào tủy sống khiến mẹ ứa nước mắt, vết mổ khiến mẹ đến thở thôi cũng là một vấn đề, rồi bao nhiêu năm tháng sau này mỗi khi trái gió trở trời lưng mẹ lại đau. Thế nhưng các bạn thấy đấy, chẳng bao giờ mẹ than vãn rằng ngày đó mẹ đã đau đớn như thế nào, mà chỉ nghe mẹ kể về niềm hạnh phúc khi được bế con trên tay. Còn bố, biết bao đêm ròng bố đã cùng mẹ chăm con, ai bảo rằng cha không hy sinh nhiều bằng mẹ, nếu mẹ ngày ngày chăm bẵm con khôn lớn, thì bố lại phải bước ra ngoài kia để gánh lấy gió bão cuộc đời, đem về cho con một cuộc sống tốt đẹp, có thêm con bố phải lao động vất vả hơn, cật lực hơn không chỉ vì con của hôm nay mà còn vì con của 20 năm sau nữa, khi con lớn khôn, khi con lập gia đình, cha đã nghĩ ra biết bao thứ phải lo lắng. Thế đấy, có đi hết cuộc đời ta cũng chẳng bao giờ đi hết lời ru của mẹ, chẳng đếm hết được nỗi vất vả của cha là mẹ không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ, như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con". Đối với người làm cha mẹ dù con có 80 tuổi đầu thì trong mắt họ đứa con này vẫn là một đứa trẻ, một đứa trẻ cần họ chở che, chăm cuộc đời này chẳng có ai hy sinh cho chúng ta, yêu thương chúng ta nhiều hơn cha mẹ cả, họ luôn muốn dành cho chúng ta sự đãi ngộ và điều kiện sống tốt nhất. Tôi đã từng đọc nhiều bài báo nói về những người cha, người mẹ nhịn ăn nhịn mặc, chắt bóp từng đồng từng hào để tiết kiệm gửi tiền lên cho con ăn học, với mong muốn con thành tài đỗ đạt. Cái lúc ấy họ chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện là sau này con khôn lớn sẽ báo đáp mình như thế nào, mà đơn giản là tình yêu thương vô bờ bến của bậc làm phụ mẫu khiến họ chấp nhận hy sinh hết tất cả vì con. Điều ấy thể hiện rất rõ trong một tác phẩm văn học mà nếu như ai yêu văn học Việt Nam đều có thể nhận ra, ấy là nhân vật Lão Hạc, một phận đời khốn khổ, điển hình cho tầng lớp nông dân trước cách mạng. Vì thương con, nên cố làm lụng để tiết kiệm tiền cho con, rồi chẳng may đổ bệnh, tiền bạc đội nón ra đi gần hết, cuối cùng ông lão gửi lại tiền cho bạn nhờ chuyển cho con trai, còn bản thân mình thì tự tử chết, bởi sợ sẽ ăn phạm vào tiền của con. Thế mới thấy tấm lòng của cha mẹ, đến mạng sống họ cũng vì con mà hy mẹ không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng, hy sinh cho chúng ta mà còn có công lớn nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người. Từ một đứa trẻ còn bế trên tay, qua đôi bàn tay dìu dắt của cha mẹ, 10 tháng ta đã chập chững những bước đi đầu đời, qua những lời ngọt ngào âu yếm, hơn một năm ta đã biết bập bẹ cất lên tiếng "cha", tiếng "mẹ" đầu tiên. Cứ như thế, cha dạy ta tập đọc, mẹ dạy ta tập viết, cả cha và mẹ dạy ta những quy tắc ứng xử, những điều căn bản như câu chào, lời thưa, dạy ta cả cách ăn uống, cách làm việc nhà, dạy ta từ cách cầm cái thìa, cái đũa cho đến dạy ta tư cách làm người, cách đối nhân xử thế,... Có thể nói rằng gia đình chính là môi trường giáo dục căn bản và quan trọng nhất giúp định hình tính cách và phẩm chất của một con người, mà cha và mẹ là những người thầy, người cô tuyệt vời nhất, tận tụy và tâm huyết nhất trên vậy với bấy nhiêu lý do thôi cũng đủ để chúng ta hiểu rằng bản thân phải có trách nhiệm vô cùng to lớn đối với cha mẹ, để báo đáp công ơn, sự hy sinh cao cả mà cha mẹ đã dành cho chúng ta cả nửa đời người. Mỗi chúng ta đều phải lấy chữ "Hiếu" làm đầu, coi nó là kim chỉ nam cho cuộc sống, bởi nếu đối xử với cha mẹ còn chưa nên thì đừng bao giờ nghĩ đến việc có thể thành công ngoài xã hội. Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng vì những chuyện nhỏ nhặt của bản thân. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình. Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. Trách nhiệm của người làm con không chỉ dừng lại ở khi cha mẹ còn tại thế, mà còn kéo dài mãi về sau này khi cha mẹ đã không còn nữa, thể hiện lòng hiếu đạo và sự biết ơn sâu sắc đối với các bậc sinh thành. Nói tóm lại cha mẹ đối với con cái như thế nào, thì phận làm con lại càng phải ý thức sâu sắc và có trách nhiệm đền đáp công ơn ấy một cách ân cần và tử nhiệm của con cái tuy vậy nhưng cũng chẳng bao giờ sánh được bằng công ơn của cha mẹ, thế mà vẫn có một số con người vô ơn, vô trách nhiệm với chính cha mẹ của mình. Được cha mẹ hết lòng nuôi lớn thế rồi như một con chim đã đủ lông đủ cánh cứ thế lao đi trong nỗi buồn bã của cha mẹ, họ quên đi sự hy sinh của cha mẹ, không buồn hỏi han, chăm sóc, mặc kệ cha mẹ già sống trong cô đơn buồn tủi. Thậm chí có những con người nhẫn tâm bỏ đói, đánh đập cả cha mẹ, thậm chí là ra tay sát hại, thứ con như thế đâu còn là con người nữa. Chỉ khổ cho kiếp làm cha mẹ, cả đời hy sinh vất vả thế nhưng đứa con mà họ nuôi nấng lại trở thành những kẻ vô ơn, bất hiếu. Rồi cũng có những đứa con có lẽ khi còn trẻ họ chẳng nhận ra rằng cha mẹ đã gánh thay họ biết bao khó khăn, họ cứ lao vào những cuộc vui, theo đuổi những những lý tưởng cao xa. Họ cứ mải miết chạy giữa cuộc đời mà không hề nhận ra rằng cha mẹ đuổi theo họ ngần ấy năm cũng đã đến lúc đôi chân run rẩy, đôi mắt mờ dần rồi để khuất mất bóng đứa con của mình. Chỉ đến khi cha mẹ họ mất đi, những con người ấy mới giật mình, mới hoảng hốt nhận ra bản thân giờ đã thực sự trở thành kẻ mồ côi, lúc này đây họ mới thấy đau đớn, thấy hối tiếc vì chưa chăm sóc được cho cha mẹ ngày nào thì cũng đã vĩnh viễn là muộn tóm lại, bản thân mỗi chúng ta cần ý thức được trách nhiệm của bản thân đối với các đấng sinh thành, biết yêu thương, trân trọng và gắn bó gia đình. Bởi đó là nơi duy nhất luôn chào đón ta lúc ta mệt mỏi hay gục ngã, cũng là nơi duy nhất có những con người vĩ đại đã cho ta cả cuộc đời, luôn chờ đón ta trở về trong vòng tay yêu thương. Hãy sống là người có trách nhiệm khi còn có thể, bởi mỗi con người chỉ có một lần sống, đừng khiến bản thân phải hối hận và cha mẹ phải đau lòng nhé các Trên đây là nội dung bài Nghị luận xã hội Trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ, để củng cố thêm kiến thức và kĩ năng viết văn nghị luận, các em có thể tham khảo thêm một số Bài văn hay lớp 10 khác như Nghị luận Suy nghĩ về tình bạn, Nghị luận xã hội về tình trạng tai nạn giao thông ở nước ta, Nghị luận xã hội về môi trường biển qua hiện tượng cá chết hàng loạt, Nghị luận xã hội Sống trong đời sống cần có một tấm lòng.
Trách nhiệm của con đối với cha mẹ được pháp luật quy định như thế nào? Gia đình là một tế bào của xã hội, gia đình là nền tảng của sự phát triển xã hội. Gia đình là nơi hình thành nhân cách của một con người. Khi nhân cách của trẻ được phát triển đúng đắn thì sẽ góp ích cho xã hội. Vậy con cái có trách nhiệm như nào đối với cha mẹ? Trong quan hệ hôn nhân và gia đình thì mối quan hệ giữa chồng và vợ là quan hệ được pháp luật quy định và ràng buộc bởi pháp luật. Còn quan hệ giữa cha mẹ và con cái lại khác, đây là quan hệ huyết thống trong gia đình. Quan hệ hôn nhân thì được đăng ký tại cơ quan nhà nước và được kết thúc tại toà án. Còn quan hệ huyết thống lại không thể chối bỏ, huyết thống mang trong mình tình cảm, trách nhiệm gắn bó ràng buộc về mặt ý thức với nhau. Căn cứ theo khoản 2 điều 71 Luật hôn nhân và gia đình 2014 quy định 2. Con có nghĩa vụ và quyền chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ, đặc biệt khi cha mẹ mất năng lực hành vi dân sự, ốm đau, già yếu, khuyết tật; trường hợp gia đình có nhiều con thì các con phải cùng nhau chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ. Con cái phải có trách nhiệm chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ khi ốm đau, già yếu, khuyết tật. Quy định này cũng phù hợp với đạo đức, văn hoá của người Việt Nam. Cha mẹ nuôi dưỡng con cái thì khi cha mẹ về già con cái cũng phải nuôi dưỡng cha mẹ. Con cái chăm sóc cha mẹ về già là cách báo hiếu của con cái về công sinh thành, dưỡng dục. Sự chăm sóc ở đây thể hiện tình cảm gia đình, tình cảm giữa cha mẹ với con trong gia đình gắn bó với nhau. Đây cũng là nét đẹp văn hoá trong gia đình Việt Nam. Ngoài trách nhiệm mà pháp luật quy định trên thì con cái còn có những trách nhiệm như sau Đang ở lứa tuổi học sinh phải chăm ngoan, chăm chỉ học tập, vâng lời ông bà, cha mẹ, thầy cô để những người thân không phiền lòng; Khi thành niên thì có trách nhiệm phụ giúp gia đình trong công việc nhà, những công việc phù hợp với độ tuổi của mình; Khi trưởng thành thì phải sống theo đạo đức xã hội, đạo đức cần có của một người con với cha mẹ, người thân, không được phó thác trách nhiệm của bản thân cho người khác. Các con phải cùng nhau chăm lo cho cha mẹ. Như vậy con cái khi còn nhỏ thì được cha mẹ chăm sóc nhưng khi lớn lên phải có trách nhiệm với cha mẹ của mình đó mới là người con hiếu thảo. Trách nhiệm của con đối với cha mẹ được pháp luật quy định như thế nào? 2. Trách nhiệm của cha mẹ đối với con được pháp luật quy định như thế nào? Trách nhiệm của con đối với cha mẹ được pháp luật quy định như thế nào? Còn cha mẹ cũng có trách nhiệm với con cái của mình về mặt pháp luật quy định theo điều 70 Luật hôn nhân và gia đình 2014 3. Con chưa thành niên, con đã thành niên mất năng lực hành vi dân sự hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình thì có quyền sống chung với cha mẹ, được cha mẹ trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc. Con chưa thành niên tham gia công việc gia đình phù hợp với lứa tuổi và không trái với quy định của pháp luật về bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Con cái là niềm vui của cha mẹ, cha mẹ có trách nhiệm chăm sóc con cái ngay từ khi còn nhỏ đến khi lớn lên mà mất hành vi dân sự hoặc không có khả năng lao động, không có tài sản. Cha mẹ sinh thành ra con cái nên luôn mong muốn chúng vui vẻ, giỏi giang và khoẻ mạnh nên luôn muốn làm điều tốt nhất cho con. Trách nhiệm này cũng là lẽ tự nhiên của cha mẹ với con cái trong đời sống. Như vậy trong một gia đình để hoàn thành được trách nhiệm với nhau thì không chỉ căn cứ vào quy định của pháp luật mà phải dựa vào cả mặt tình cảm nhận thức của cha mẹ và con cái. Trên đây là những tìm hiểu của THPT Đông Thụy Anh về vấn đề Trách nhiệm của con đối với cha mẹ được pháp luật quy định như thế nào? Mời các bạn tham khảo thêm những thông tin chi tiết trong mục Hỏi đáp pháp luật liên quan. Tác giả Trường THPT Đông Thụy Anh Chuyên mục Hỏi đáp Tổng hợp
Từng chữ, từng từ trong mỗi câu thơ cho ta thấy công ơn lớn lao của cha mẹ, ngườiđã sinh ra ta, không quản ngại khó khăn vất vả nuôi ta khôn lớn. Công lao bằng trời bằng bể này của cha mẹ, những người con không bao giờ được quên mà phải ghi nhớ suốt đời, đồng thời phải chăm sóc phụng dưỡng cha mẹ. Đây chính là trách nhiệm mà mỗi người con đều phải ghi nhớ. “Mẹ thương con có hay chăng, thương từ khi thai nghén trong lòng”, đúng như lời bài hát, từ khi còn nằm trong bụng mẹ mình, mỗi người con đã nhận được sự chăm sóc của cha và tình yêu thương của mẹ, và rồi khi sinh ra, những người con lớn lên bằng dòng sữa mẹ ngọt ngào, đi vào giấc ngủ say nồng bằng những lời ru êm ái của mẹ. Cha mẹ trông mong con mình từng ngày để đến “ba tháng biết lẫy”, “bảy tháng biết bò”; rồi đến “chín tháng lò dò biết đi”, những bước đi đầu đời còn chập chững, con ngã con khóc, cha mẹ lại dỗ dành vỗ về con. Rồi đến lúc con bập bẹ tập nói cả nhà cũng như đang tập nói theo con. Thời gian trôi nhanh lắm, những người con cứ dần dần lớn lên rồi đi học đồng nghĩa với việc cha mẹ lại vất vả hơn, chăm lo cho con từ việc ăn mặc đến học hành. Dù lúc nào đi nữa cha mẹ cũng yêu thương, chăm lo con cái hết mực. Không có cha mẹ nào là không yêu thương con mình cả. Công lao của cha mẹ có thể sánh được với trời và biển, như thiên nhiên bao la rộng lớn. Chính vì vậy con cái cần có nghĩa vụ và trách nhiệm đối với cha mẹ của mình. “Công cha nghĩa mẹ cao vời Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta Nên người con phải xót xa Đền đáp nghĩa nặng như là trời cao Đội ơn chín chữ cù lao Sanh thành kể mấy non cao cho vừa” Ca dao Khi còn nhỏ, ta chưa đủ sức để giúp đỡ bố mẹ làm việc nhưng phải chăm ngoan, nghe lời cha mẹ, cố gắng siêng năng đạt thành tích cao trong học tập, như vậy dù chưa làm được việc gì giúp cho cha mẹ đỡ vất vả, nhọc nhằn nhưng như cũng đủ làm cho cha mẹ vui lòng. Không có đứa trẻ nào là không ham chơi, bỏ quên lời dặn của cha mẹ nhưng khi phạm lỗi rồi hãy biết nhận lỗi và sửa sai. Đây chính là lời xin lỗi gửi đến cha mẹ mình. Con cái ngày càng lớn lên, trưởng thành bao nhiêu thì cha mẹ ngày càng già yếu bấy nhiêu. Đây mới chính là thời gian mà mỗi người cha người mẹ cần đến sự báo đáp của con cái nhất. Sự báo đáp ở đây không phải là người con chỉ cần kiếm ra thật nhiều tiền để cho cha mẹ mình sống một cuộc sống sung sướng. Mà mỗi người con cần là một chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cha mẹ mình khi về nhà. Ông cha ta có câu “Trẻ cậy cha, già cậy con” là như vậy. Cha mẹ chúng ta khi về già thường cảm thấy rất cô đơn vì con cái đều bận rộn với công việc riêng của mình, không có nhiều thời gian dành cho cha mẹ. Nên để trở thành một chỗ dựa tốt cho cha mẹ mình, thì bên cạnh việc chăm lo đầy đủ về vật chất để cha mẹ không phải sống một cuộc sống cực khổ, những người con cần dành thời gian “chăm sóc” cuộc sống tinh thần cho cha mẹ mình hơn, từ việc thu xếp thời gian để tâm sự, trò chuyện hay đơn giản như từ chối một cuộc hẹn với bạn bè để về ăn bữa cơm gia đình cùng cha mẹ, như vậy cũng làm cho cha mẹ cảm thấy bớt cô đơn hơn. Hay những việc làm có ý nghĩa như vào những ngày lễ của cha của mẹ hoặc một dịp nào đó có ý nghĩa đặc biệt với gia đình thì bạn hãy mua một món quà dành tặng cho cha mẹ mình dù không phải là món quà có giá trị cao về vật chất mà chỉ đơn giản là một bó hoa thôi nhưng cũng có ý nghĩa về tinh thần rất lớn. Tuy nhiên không phải người con nào cũng làm được như vậy, có những người họ chỉ nghĩ báo đáp công ơn của cha mẹ bằng cách đưa cho cha mẹ thật nhiều tiền, rồi lao vào công việc, vào những cuộc chơi với bạn bè nhưng họ đâu biết rằng điều những người cha người mẹ mong muốn ở con mình không phải như vậy. Dẫu biết rằng, sống ở đời ai cũng phải có sự nghiệp và bạn bè nhưng cũng đừng đam mê quá mà bỏ quên người đã mang ơn sinh thành, nuôi dưỡng ta khôn lớn, những người mà trong cuộc đời ta chỉ có một mà thôi. Thực tiễn cuộc sống cho thấy, nhiều người con cho rằng cha mẹ già là gánh nặng của họ mà không ngần ngại cho đưa cha mẹ mình vào viện dưỡng lão – nơi mà đáng lẽ ra chỉ có những người neo đơn, không nơi nương tựa mới phải ở, vậy mà những người cha, người mẹ có gia đình đấy, có con cái đấy mà vẫn phải vào đây, tuy cuộc sống có ăn, mặc đầy đủ nhưng thiếu thốn về đời sống tinh thần. Và còn rất nhiều những trường hợp ngược đãi cha mẹ khác chỉ về vấn đề tài sản hay những giá trị vật chất tầm thường khác. Đúng như người xưa đã nói “Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng biển Con nuôi cha mẹ con kể từng ngày”. Công ơn của cha mẹ là rất lớn lao mà cho dù có đi hết cả cuộc đời, những người con vẫn không báo đáp nổi. Vì vậy, khi còn có thể hãy đền đáp ơn nghĩa này cho cha mẹ mình từ những việc đơn giản nhất, hãy là chỗ dựa vững chắc nhất cho cha mẹ chúng ta khi về già. Đây chính là nghĩa vụ, trách nhiệm của mỗi người con đối với cha mẹ mình.
“Sinh con mang nặng đẻ đau, / Nuôi con chẳng quản công lao tháng ngày, / Dạy con vun đắp nên người, / Vì nhà vì nước đẹp đời mai sau…”. 1. Nhiệm vụ sinh đẻ Thánh vịnh 127 đã viết “Hiền thê bạn trong cửa trong nhà, / khác nào cây nho đầy hoa trái; / và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn, / xúm xít tại bàn ăn. / Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người” c. 3-4. Giáo lý hôn nhân Công giáo cũng đã nêu rõ là đôi bạn một khi đã kết hôn với nhau thì phải ý thức rằng con cái là ân huệ cao quý nhất của hôn nhân và rằng khi một đứa con sinh ra trong sự mong đợi của vợ chồng thì đó quả là một niềm vui lớn lao cho gia đình. Tuy nhiên, bên cạnh niềm vui bao giờ cũng kèm nhiều nỗi lo lắng. Vì trên thực tế, hai vợ chồng phải gồng gánh, bươn chải để làm sao có đủ khả năng nuôi dưỡng, chăm sóc con cái một cách tốt nhất, trong khi xã hội từng ngày phải đối phó với nhiều khó khăn về kinh tế, dân số, lương thực, y tế, giáo dục vv. Vậy thì ở đây vấn đề đặt ra là cần phải sinh con một cách có trách nhiệm. Nghĩa là chính hai vợ chồng tự nguyện quyết định số con cái mình nên có. Sự quyết định này dựa vào thực lực của gia đình mình, vào khả năng chu toàn trách nhiệm làm cha mẹ và nhất là vào lương tâm ngay chính của hai vợ chồng. Thực vậy, “Hội thánh nhấn mạnh rằng chính lương tâm trong sáng của đôi bạn là mực thước chỉ dạy họ quyết định về số con của mình. Nhờ vâng phục Thiên Chúa và đồng tâm hiệp lực với nhau, hai vợ chồng sẽ tạo được cho mình một phán đoán ngay thẳng, tức là biết xét đến lợi ích riêng của mình cũng như của con cái đã sinh ra hoặc sẽ sinh ra; biết nhận định về các hoàn cảnh vật chất và tinh thần; biết nghĩ đến lợi ích của gia đình, xã hội và Hội thánh. Sự phán đoán ấy, chính đôi vợ chồng phải suy nghĩ trước mặt Thiên Chúa. Khi hành động, các vợ chồng Kitô hữu luôn ý thức mình không thể làm theo sở thích, nhưng phải tuân theo tiếng nói của một lương tâm được khuôn đúc theo luật Chúa và giáo huấn của Hội thánh” x. Giáo lý HN&GĐ, NXBTG Hà Nội năm 2004, trang 157-158. 2. Nhiệm vụ dưỡng nuôi “Nuôi con khỏe, dạy con ngoan” là mệnh lệnh rất phổ biến đối với các bạn đã bước vào đời sống hôn nhân gia đình. Đã kết hôn thì phải có con. Đã có con thì phải nuôi dưỡng. Đã nuôi dưỡng thì phải làm sao cho con cái khỏe mạnh, thông minh và phát triển tốt. Ngày nay, chúng ta có rất nhiều phương tiện để bổ trợ cho việc nuôi con khỏe. Ngoài sữa mẹ, còn có rất nhiều thực phẩm dinh dưỡng khác có sẵn, vừa tiện dụng vừa bổ ích nhờ đó ta có thể nuôi con một cách khoa học và đạt yêu cầu dinh dưỡng của trẻ. Bên cạnh đó, các bạn trẻ có thể tích lũy cho mình một số vốn liếng kiến thức về kỹ năng nuôi con nhờ vào các nguồn thông tin và kinh nghiệm có sẵn. Vấn đề dinh dưỡng của trẻ không phải tự nhiên mà mình biết đủ, biết đúng được. Ta phải học. Thực tế, ít có trường lớp dạy chuyên môn về điều này, do đó phải tự tìm học ở sách vở, tài liệu, và nhất là học hỏi nơi những người có kinh nghiệm nuôi con…Đừng nghĩ rằng “Trời sinh voi trời sinh cỏ” mà phó mặc việc chăm sóc con cái cho tự nhiên. Trái lại, ta nên đầu tư công sức vào việc vun trồng con cái sao cho chúng phát triển cả về thể xác lẫn tinh thần, cả về sinh lý lẫn tâm lý. 3. Nhiệm vụ giáo dục Giáo dục con cái cho nên người luôn là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, phức tạp và nặng nề đối với các bậc cha mẹ. Đó là một công trình quan trọng mà các bậc cha mẹ cần lưu tâm hơn cả. Như một danh nhân đã nói “Đứa con sẽ là phần thưởng hay hình phạt cho cha mẹ tùy theo sự giáo dục của mình”. Và trên hết cha mẹ luôn là tấm gương sáng cho con cái noi theo đồng thời nắm giữ vai trò quyết định trong việc giáo dục trong gia đình mình. Ở đây chúng ta thử tham khảo mấy ý kiến sau của một tác giả Công giáo về chủ đề “Giáo dục con cái trong thời đại mới” x. Bùi Hữu Thư, VietCatholic News 24-2-2009, như sau “Dạy cho con cái biết các giá trị tinh thần của chúng ta là vấn đề hết sức quan trọng. Rất may là mọi sự khởi đầu từ chúng ta là các bậc phụ huynh và cũng chấm dứt nơi chúng ta. Cha mẹ có nhiều ảnh hưởng trong việc truyền thụ các giá trị cho con cái hơn mọi yếu tố khác. Sau đây là một vài điều giản dị, và rất quan trọng chúng ta phải nhớ về các giá trị và tìm cách để chuyển giao chúng cho con cái - Con cái học biết cách phân định những gì là tốt hay xấu nơi những người chúng thương yêu và kính trọng. Không có một ai khác có ảnh hưởng nhiều hơn trong việc dạy dỗ các giá trị hơn bạn. Lời nói của bạn có thể làm thay đổi mọi sự. - Khi dạy dỗ giá trị, hành động luôn luôn có ý nghĩa nhiều hơn lời nói. Con trẻ bây giờ có thái độ “Hãy làm cho tôi xem đi!”Show me!. Chúng cần được thấy các giá trị được cha mẹ biểu tượng trong cuộc sống của họ. Chúng ta cần kính trọng đời sống, kính trọng kẻ khác, ngay thẳng, công chính... Con cái sẽ có được các giá trị này khi quan sát chúng ta. - Gia đình vẫn là công cụ hữu hiệu nhất cho việc giáo dục con cái. Một mái ấm gia đình, nơi mọi người thương yêu, đùm bọc lẫn nhau tạo được môi trường cần thiết cho con cái học hỏi cái gì là tốt, cái gì xấu, và học cả cách yêu thương nhau. Giá trị tinh thần chỉ có thể được nuôi dưỡng trong một môi trường có tình yêu và sự chấp nhận. - Luôn luôn bỏ thì giờ ra để ngồi xuống nói chuyện với con cái. Đừng e ngại phải nói ra những điều bạn cảm thấy và cũng đừng bao giờ không chịu nghe những gì con cái đang suy nghĩ. - Luôn luôn cố gắng dạy dỗ con cái biết yêu thương và kính trọng nhau như những đứa con của Thiên Chúa. Một tình yêu lành mạnh và sự tự trọng hết sức quan trọng đối với con cái. Đây cũng là bước đầu cần thiết trong việc giúp đỡ con cái học biết thương yêu và kính trọng tha nhân và Thiên Chúa. - Không có ai nói rõ hơn Chúa Giêsu. Mấy chữ này “Yêu tha nhân...” là một sứ điệp quan trọng cho mỗi đứa con trẻ”. Tóm lại, trong trách nhiệm giáo dục, các bậc cha mẹ nên nhận thức một điều này, là “Giáo dục con cái là một lĩnh vực quan trọng và là một nghệ thuật trong đời sống gia đình, trong đó cha mẹ giữ vai trò quyết định. Giáo dục tốt, con cái sẽ trở thành con người tốt, thành người cha người mẹ tốt trong tương lai. Giáo dục con cái tốt là cái lợi thiết thân nhất của tuổi già. Con cái biết làm ăn để sinh sống và chúng có hiếu, cha mẹ sung sướng; con cái không biết làm ăn, lười biếng thì nghèo khổ, trộm cắp, cha mẹ buồn và xấu hổ. Con cái bất hiếu khiến cha mẹ đau khổ, tủi nhục…” x. Nguyễn Đình Xuân, Tâm lý học tình yêu gia đình, NXB GD 1993, trang 123./. Aug. Trần Cao Khải
1. Sơ đồ tóm tắt gợi ý 2. Dàn bài chi tiết a. Mở bài – Dẫn ra một vài câu ca dao tục ngữ rồi đi vào vấn đề cần nghị luận. b. Thân bài * Định nghĩa – Đó là ý thức của con người về những việc, những hành động mình cần phải làm và được người khác kỳ vọng, mà trong bài viết này chính là trách nhiệm với cha mẹ, bao gồm sự yêu thương, chăm sóc và lòng biết ơn. * Vì sao ta phải có trách nhiệm đối với cha mẹ? – Cha mẹ là người đã sinh ra ta, cho ta sinh mạng, mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, nhan sắc, chịu bao cực khổ để nuôi nấng ta thành người. Cha đã hy sinh cả cuộc đời, làm lụng vất vả để cho ta một cuộc sống đầy đủ vật chất. Tuy chịu nhiều vất vả nhưng cha mẹ chưa bao giờ ca thán lấy nửa lời. – Không chỉ sinh ra ta, nuôi lớn ta thành người, mà chính cha mẹ là người cho ta một cuộc đời tốt đẹp, bao dung ta hết lần này đến lần khác. Cho dù cả thế giới có bỏ rơi bạn nhưng cha mẹ thì không bao giờ. – Cha mẹ là người duy nhất hy sinh tất cả vì chúng ta, ước muốn duy nhất của họ là cho chúng ta một cuộc đời tốt đẹp lấy ví dụ nhân vật Lão Hạc. – Cha mẹ là người đóng vai trò quan trọng nhất trong việc giáo dục chúng ta thành người, cho chúng ý thức về thế giới, nâng bước ta vào đời. * Trách nhiệm của con cái – Khi cha mẹ còn trẻ khỏe, chúng ta có trách nhiệm khiến cha mẹ luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải phiền lòng. Luôn luôn rèn luyện tu dưỡng đạo đức, học tập chăm chỉ để khiến cha mẹ yên tâm, có trách nhiệm giúp cha mẹ san sẻ gánh nặng. – Khi cha mẹ già yếu thì có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ ốm đau thì phải tận tình chăm sóc, đưa đi thăm khám không quản nắng mưa. – Khi cha mẹ đã già yếu, đầu óc không minh mẫn thì ta lại càng phải ân cần hơn nữa, không được làm cha mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của con cái, phải dốc hết lòng yêu thương, chăm sóc. – Khi cha mẹ chẳng may qua đời, thì phận là con cái phải có trách nhiệm lo liệu tang lễ, hậu sự cho thật chu đáo, tỏ rõ tấm lòng đau xót, tiếc thương, hằng năm cúng giỗ, lễ tết cũng nhất định phải tươm tất đầy đủ. * Phê phán một số những bất cập trong xã hội hiện tại – Nhẫn tâm bỏ rơi cha mẹ, không thăm hỏi chăm sóc, đối xử lạnh lùng với cha mẹ. – Có kẻ còn ác tâm hành hạ, đánh đập cha mẹ già. – Mải miết lao theo những cuộc vui của bản thân mà không để tâm đến cha mẹ già mong ngóng từng ngày. => Khi cha mẹ đã mất đi rồi thì có hối hận cũng đã muộn màng. c. Kết bài – Nêu cảm nghĩ cá nhân. 3. Bài văn mẫu Đề bài Viết bài văn nghị luận xã hội về vấn đề trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ. Gợi ý làm bài Bài văn mẫu số 1 “Công cha như núi Thái Sơ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con” Ca dao Từng chữ, từng từ trong mỗi câu thơ cho ta thấy công ơn lớn lao của cha mẹ, ngườiđã sinh ra ta, không quản ngại khó khăn vất vả nuôi ta khôn lớn. Công lao bằng trời bằng bể này của cha mẹ, những người con không bao giờ được quên mà phải ghi nhớ suốt đời, đồng thời phải chăm sóc phụng dưỡng cha mẹ. Đây chính là trách nhiệm mà mỗi người con đều phải ghi nhớ. “Mẹ thương con có hay chăng, thương từ khi thai nghén trong lòng”, đúng như lời bài hát, từ khi còn nằm trong bụng mẹ mình, mỗi người con đã nhận được sự chăm sóc của cha và tình yêu thương của mẹ, và rồi khi sinh ra, những người con lớn lên bằng dòng sữa mẹ ngọt ngào, đi vào giấc ngủ say nồng bằng những lời ru êm ái của mẹ. Cha mẹ trông mong con mình từng ngày để đến “ba tháng biết lẫy”, “bảy tháng biết bò”; rồi đến “chín tháng lò dò biết đi”, những bước đi đầu đời còn chập chững, con ngã con khóc, cha mẹ lại dỗ dành vỗ về con. Rồi đến lúc con bập bẹ tập nói cả nhà cũng như đang tập nói theo con. Thời gian trôi nhanh lắm, những người con cứ dần dần lớn lên rồi đi học đồng nghĩa với việc cha mẹ lại vất vả hơn, chăm lo cho con từ việc ăn mặc đến học hành. Dù lúc nào đi nữa cha mẹ cũng yêu thương, chăm lo con cái hết mực. Không có cha mẹ nào là không yêu thương con mình cả. Mỗi con người cần phải xác định rõ và thực hiện tốt trách nhiệm của mình đối với cha mẹ. Bởi trên thế gian này, không có tình thương yêu nào sánh bằng tình thương yêu của cha mẹ dành cho con. Nó to lớn như núi cao biển rộng và đã được thể hiện rất nhiều trong thơ ca. Vì thế, mỗi người con đều phải có trách nhiệm làm tròn chữ hiếu để không phụ lòng cha mẹ. Vậy chúng ta phải làm gì để hoàn thành tốt trách nhiệm của mình? Bổn phận lớn nhất của con cái là phải biết vâng lời cha mẹ, nghe theo những lời hay lẽ phải của cha mẹ. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta phải học tập thật tốt để có thể xây dựng một tương lai tươi đẹp cho bản thân, không phụ công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Ngoài ra còn phải biết tránh xa những thói hư tật xấu của xã hội và rèn luyện những đức tính tốt đẹp cho bản thân như cư xử đúng mực với những người xung quanh mình nhất là người lớn, yêu thương và tôn trọng mọi người, không xa hoa đua đòi với bạn bè…Và quan trọng hơn hết, chúng ta phải biết quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ từ những việc nhỏ nhất. Đó là tất cả những gì mà một người con phải có trách nhiệm thực hiện để làm tròn chữ hiếu của mình. Ông cha ta có câu “Trẻ cậy cha, già cậy con” là như vậy. Cha mẹ chúng ta khi về già thường cảm thấy rất cô đơn vì con cái đều bận rộn với công việc riêng của mình, không có nhiều thời gian dành cho cha mẹ. Nên để trở thành một chỗ dựa tốt cho cha mẹ mình, thì bên cạnh việc chăm lo đầy đủ về vật chất để cha mẹ không phải sống một cuộc sống cực khổ, những người con cần dành thời gian “chăm sóc” cuộc sống tinh thần cho cha mẹ mình hơn, từ việc thu xếp thời gian để tâm sự, trò chuyện hay đơn giản như từ chối một cuộc hẹn với bạn bè để về ăn bữa cơm gia đình cùng cha mẹ, như vậy cũng làm cho cha mẹ cảm thấy bớt cô đơn hơn. Hay những việc làm có ý nghĩa như vào những ngày lễ của cha của mẹ hoặc một dịp nào đó có ý nghĩa đặc biệt với gia đình thì bạn hãy mua một món quà dành tặng cho cha mẹ mình dù không phải là món quà có giá trị cao về vật chất mà chỉ đơn giản là một bó hoa thôi nhưng cũng có ý nghĩa về tinh thần rất lớn. Chữ hiếu là nền tảng của đạo lý và luân thường của con người, vì thế ai mà không đối xử tốt với cha mẹ là người thân của mình thì xã hội cũng không còn tử tế với họ nữa. Hiếu với cha mẹ không những chỉ cốt giữ được lòng kính mến là đủ mà còn làm cho cha mẹ vui lòng. Cha mẹ là người sinh ra con cái, và có một kỳ vọng lớn lao vào con cái, con cái hạnh phúc, cha mẹ hạnh phúc. Vì vậy hiếu thảo với cha mẹ là một nền tảng của tình yêu thương trong xã hội con người chúng ta. Con cái dù có thành công hay thất bại, gia đình vẫn là mái ấm duy nhất luôn cùng con trên bước đường đời. Bên cạnh đó, trong thực tế có rất nhiều đứa con không có trách nhiệm với gia đình, cha mẹ. Họ chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, vui chơi quên ngày tháng mà không hề nghĩ đến cha mẹ đang ngày đêm lao động, đổ mồ hôi nước mắt để cho con một cuộc sống ấm êm, sung sướng. Tôi tự hỏi rằng tại sao trên cõi đời này lại còn tồn tại những đứa con bất hiếu như thế? Nỡ nào quên đi những tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý. Có phút giây bất chợt nào đó, những người con chợt nghĩ ra rằng mình vẫn còn một người mẹ, một người cha sống trên cõi đời này không? Nếu sau này cha mẹ mất đi mà có hối tiếc thì cũng đã muộn mất rồi. Một lần nữa phải luôn tự nhắc nhở rằng, công lao, ơn nghĩa của cha mẹ là không gì có thể sánh nổi. Những người làm con phải luôn ghi nhớ công lao ấy và phải làm tròn trách nhiệm của mình đối với cha mẹ, đừng để khi cha mẹ mãi mãi không còn trên thế gian này nữa thì mọi sự báo đáp cũng đã muộn rồi. Bài văn mẫu số 2 Từ khi nằm trong bụng mẹ chưa được sinh ra thì mỗi người con đã nhận được sự chăm sóc của người cha và tình yêu thương trông chờ của người mẹ và khi được sinh ra thì mẹ nuôi ta lớn bằng dòng sữa ngọt ngào rồi trông chờ cả những bước đi đầu tiên của con, tập cho con đi, tập cho con nói, hạnh phúc nhất là được nghe con mình kêu được hai tiếng cha mẹ đầu tiên. Thời gian trôi đi rất nhanh, mới đó thôi nhưng ngoảnh lại con đã khôn lớn thì cũng đồng nghĩa với việc cha mẹ lại vất vả hơn khi nuôi chúng ta đi học. Cho dù có khó khăn vất vả tới đâu hay phải làm lụng suốt ngày thì cha mẹ cũng yêu thương chăm lo cho con cái hết mực. Không có cha mẹ nào không yêu thương con mình. Chính vì thế công lao của cha mẹ như trời biển cho nên con cái cần phải có trách nhiệm đối với cha mẹ. Công lao sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ đối với con cái là vô cùng to lớn, không sao kể xiết. Vì vậy, những người làm con khi đã khôn lớn, trưởng thành phải luôn ghi nhớ công lao trời biển ấy và báo đáp, phụng dưỡng cha mẹ. Đúng như những lời trong câu ca dao “Một lòng thờ mẹ kính cha/ Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”. Bất kể ai cũng vậy, từ khi mới chào đời ta đã nhận được tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ và những người xung quanh. “Mang nặng đẻ đau” chín tháng mười ngày để rồi vỡ òa trong niềm vui và hạnh phúc khi nghe thấy tiếng khóc đầu đời của con. Còn gì vui sướng hơn khi sau bao nhiêu ngày tháng chờ đợi, thiên thần của cha mẹ đã ra đời. Và cũng từ đó, cha mẹ vất vả hơn khi phải chăm sóc con, lo cho con tất cả mọi thứ, thức trắng đêm trông nom khi con ốm. Cứ như vậy cho đến khi con “ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”, thời gian trôi con lớn dần trong vòng tay yêu thương, chăm sóc của cha mẹ còn cha mẹ thì vất vả hơn vì vừa phải lo cho công việc vừa phải lo cho con. Nhưng có một điều mà chắc chắn ai cũng biết đó là cho dù vất vả, nặng nhọc đến đâu chỉ cần những đứa con luôn vui tươi, khỏe mạnh thì đó đã là niềm động viên, an ủi, tiếp thêm sức mạnh cho những người làm cha, làm mẹ rồi. Tuy nhiên không phải người con nào cũng làm được như vậy, có những người họ chỉ nghĩ báo đáp công ơn của cha mẹ bằng cách đưa cho cha mẹ thật nhiều tiền, rồi lao vào công việc, vào những cuộc chơi với bạn bè nhưng họ đâu biết rằng điều những người cha người mẹ mong muốn ở con mình không phải như vậy. Dẫu biết rằng, sống ở đời ai cũng phải có sự nghiệp và bạn bè nhưng cũng đừng đam mê quá mà bỏ quên người đã mang ơn sinh thành, nuôi dưỡng ta khôn lớn, những người mà trong cuộc đời ta chỉ có một mà thôi. Thực tiễn cuộc sống cho thấy, nhiều người con cho rằng cha mẹ già là gánh nặng của họ mà không ngần ngại cho đưa cha mẹ mình vào viện dưỡng lão – nơi mà đáng lẽ ra chỉ có những người neo đơn, không nơi nương tựa mới phải ở, vậy mà những người cha, người mẹ có gia đình đấy, có con cái đấy mà vẫn phải vào đây, tuy cuộc sống có ăn, mặc đầy đủ nhưng thiếu thốn về đời sống tinh thần. Và còn rất nhiều những trường hợp ngược đãi cha mẹ khác chỉ về vấn đề tài sản hay những giá trị vật chất tầm thường khác. Cuộc sống không phải người con nào cũng làm được như vậy, có người thì nghĩ chỉ cần đưa thật nhiều tiền cho cha mẹ là được rồi lại lao vào công việc và những cuộc vui cùng bạn bè dẫu họ biết rằng cha mẹ đang ở nhà ngóng trông con mình. Ở đời ai cũng có bạn bè cũng có quan hệ xã hội nhưng mà đừng quá sa vào những đam mê quá mà bỏ quên người đã sinh thành ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta nên người. Nhiều người còn cho rằng cha mẹ là gánh nặng của họ mà không hề ngần ngại khi đưa họ vào viện dưỡng lão, nơi mà đáng lẽ ra ở đó chỉ có những người neo đơn được ở. Đúng như người xưa đã nói “Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng biển Con nuôi cha mẹ con kể từng ngày”. Vậy đấy, công lao cha mẹ rất lớn lao và cho dù đi hết cả cuộc đời này thì người con vẫn không thể báo đáp được công lao to lớn ấy. Vì vậy, khi còn có thể thì chúng ta hãy đền đáp công ơn đó từ những việc làm đơn giản nhất, hãy là chỗ dựa vững chắc nhất cho cha mẹ khi về già. Đây chính là nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ mình. —–
trách nhiệm của người con đối với cha mẹ